Hoàng Tự

198,000 

Thiếp từng nghĩ, tránh xa thị phi, giữ lòng trong sáng, thì tự khắc sẽ không bao giờ phải hổ thẹn. Nhưng trục xoáy càn khôn xoay chuyển nội cung này quả thực đáng ghê sợ! Nó ngang nhiên đè nát tất cả! Phú quý vinh hoa. Đam mê tình ái. Phâm giá danh dự Thậm chí cả tấm chân tình thiếp dành trọn cho người cũng bỗng chốc tan nát, bẽ bàng. Người nói người trânq uý thiếp ư? Trong nội cung này, tình yêu của thiếp có là gì chứ? Tất cả đều chẳng là gì, nếu không đem lại được cho Đại triều một thứ duy nhất, đó chính là Hoàng tự.

HOÀNG-TỰ, hai chữ này đã khiến cho thiế Không, phải là tất cả chúng thần thiếp đều trở thành những hình nhân bé mọn, mòn mỏi, rã rời. Giờ thiếp đã có Hoàng tự, nhưng tự thấy bản thân mình mục ruỗng, lụi tà.

Instock
- +
Compare
Danh mục: ,
Share:

Mô tả

Có vẻ uy nghi giả tạo quá đúng không? Đó là cách tôi thường được hình dung. Một loại Thượng đế cao cao tại thượng, nghiêm cẩn chính chuyên, và có phần mệt mỏi, kiệt sức vì phải làm quá nhiều công sự. Hừm. Về lượng công việc và tình hình hiện tại của sự việc thì đoạn hình dung trên không sai. Nhưng vấn đề là tôi trải nghiệm nó theo cách của tôi. Dù không biết  trong vũ trụ này, hay ở nhiều vũ trụ khác, có bao nhiêu loại Thượng đế, nhưng tôi có thể cam đoan rằng mình không phải là loại đạo giả tạo đó. Tôi cũng không có một cái cung điện nào, dù chỉ cần tưởng tượng một chút là tôi sẽ có ngay một toà lâu đài nguy nga tráng lệ được xây cất bằng những thứ vật liệu được cho là quý giá nhất và được trang trsi bằng hằng hà sa số những phẩm vật được cho là lộng lẫy nhất. Tôi có thể làm tất cả những điều đó để phù hợp với hình dung mà tôi thường được tưởng tượng ra. Nhưng tôi không muốn. Tôi muốn ở trong một khu rừng, nơi tôi lần lượt trồng những Cây Ý niệm, từ lúc những hạt mầm nảy ra trong đầu, cho đến lúc tôi moi được nó ra khỏi vỏ não, rồi trồng nó xuống một nền thổ nhưỡng phì nhiêu mà tôi phải nghiên cứu thật kỹ lưỡng sao cho phù hợp. Khoảng thời gian hạnh phúc nhất là lúc chờ nó lớn dần lên, từng ngày. Nhưng không phải mọi ý niệm đều sinh trưởng như nhau. Có cây chết yểu, dĩ nhiên, có cây trường thọ, có cây vươn tới lưng chừng rồi đột nhiên tàn lụi. Mỗi lần một ý niệm ngã xuống, tôi đều khóc rất nhiều. Chẳng có gì xấu hổ cả. Nước mắt là một thứ quý giá và giàu năng lượng, thi thoảng nó có thể sinh ra những ý niệm tiếp theo. Năng lượng mà, chúng dịch chuyển chứ không tự nhiên tuyệt diệt.

Dài dòng như vậy để khẳng định lần nữa là, chung quanh tôi không phải là một cung điện nguy nga, trên người tôi cũng không khoác hoàng bào. Tôi sống giữa một khu rừng đen đặc, chỉ có những ý tưởng là dạ sáng lân tinh. Hừm. Không hiểu tại sao lần tự thuật này lại luộm thuộm như vậy. Mỗi lần một ý niệm chết đi, những bản ghi chép đều được thu thập đầy đặn. Lần này có vẻ như bản chép sẽ rất dài, vì suy cho cùng, đây cũng là một văn bản nhiều cảm xúc, với sự mạo hiểm của bản thân tôi ở cuối cuộc hành trình.

 

Đánh giá

Chưa có đánh giá nào.

Hãy là người đầu tiên nhận xét “Hoàng Tự”

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.

Shopping Cart Items

No products in the cart.

Return to Shop
Search for:
X