Tựa lưng vào nỗi nhớ

86,000 

Đừng nghĩ rằng “Tựa lưng vào nỗi nhớ” chỉ là câu chuyện về tình yêu. Chính như lời đề từ, đó còn là một dấu mốc trong quá trình trưởng thành của cây bút trẻ. Nội dung cuốn sách không truyền tải một tình yêu lâm li bi đát mà chỉ thông qua những cung bậc cảm xúc, những sự việc xảy ra trong cuộc sống của tác giả để chứng minh với người đọc một thực tế rằng: ai cũng sẽ trải qua quãng đời như thế, có hạnh phúc cũng có đắng cay, nhưng quan trọng là chúng ta đều sẽ trải qua và đều nên nhìn thẳng vào nó mà mạnh mẽ vượt qua.

Nhà văn Nguyễn Minh Đức (người viết lời giới thiệu cho cuốn sách) đã nói: “Khi không có cái gì để tựa thì có thể mở cuốn sách ra đọc”. Thật vậy, người trẻ ngày nay cần nhiều hơn những thứ có thể giúp họ tựa vào khi không còn gì để bám víu, khi giữa quãng đường tuổi trẻ bỗng nhiên không còn nhận ra “Mình là ai?”, “Mình muốn gì?”. Nhất là với tuổi trẻ nào đã đi qua thương nhớ, chia li, thứ còn lại sau một cuộc tình chỉ còn là nỗi nhớ. Vậy tại sao chúng ta không xem đó là một người bạn và chọn tựa lưng vào trong những ngày mỏi mệt? Và ta sẽ hiểu rằng xa nhau là cái giá cần trả cho một chút trưởng thành.

Instock
- +
Compare
Danh mục:
Share:

Mô tả

Tháng Mười hai. Sài Gòn vào mùa lễ hội nhộn nhịp, ồn ã nhất trong năm. Nhưng ở góc nhỏ nào đó, vẫn có những không gian tiệm nước đủ yên để mình cứ thế ngồi lặng lẽ hàng giờ, thả trôi suy nghĩ về phía những ngày xưa cũ.

Tháng Mười hai. Tôi gặp mình ngồi đó, lơ đãng nhìn những bước chân hối hả nối nhau ngoài phố. Mắt như chăm chú nhưng tâm trí tôi dường như không dõi theo họ. Một cách lờ mờ, một vài nhân ảnh, một giọng nói nghe như hờn dỗi, một nụ cười, một cảm xúc đậm sâu hay một thoáng tư lự của năm cũ lần lượt được gợi lại, hiện lên và quẩn quanh trong tâm trí. Sau một năm, ta còn lại gì đâu ngoài những ký ức sống động lẫn đằm sâu? Sau tất cả, ta biết mình có gì ngoài nỗi nhớ về những-điều-đã-từng?

Tôi gặp Phúc và được may mắn đọc trước bản thảo “Tựa Lưng Vào Nỗi Nhớ” trong những ngày như vậy. Phúc không hẳn viết về nỗi nhớ, cũng không giới thiệu về những địa danh mới mẻ trên những chặng đường rong ruổi ở Heidelberg, Hamburg, Cologne, Paris… Mà bắt đầu từ nỗi nhớ trong những ngày lang thang đó, Phúc tự sự về lòng mình, về những khoảng chênh vênh, những rung cảm, trăn trở của tuổi trẻ, rồi sau đó lại tiếp tục miên man trong những nỗi nhớ bỏ lửng.

Đi, để nhớ, rồi về, lại đi. Nỗi nhớ, vừa là cái cớ để bắt đầu, vừa là điều đọng lại sau khi gấp lại cuốn sách này. Rồi những nỗi nhớ đó sẽ tiếp tục mở ra trong bạn những cảm xúc thi vị hơn nữa.

Lần theo từng câu chữ và những chuyến đi của Phúc, tôi như thấy mình đơn độc đi – về giữa những khoảng ký ức thênh thang của chính tôi. Tôi sẽ đọc lại cuốn sách này nhiều lần nữa trong đời. Để biết rằng, dẫu có những ngày tưởng chạm đáy cô đơn, thì nỗi nhớ vẫn luôn ở đó để mình có thể đến bên và tựa vào.

 
Tác giả Nguyễn Minh Đức

Đánh giá

Chưa có đánh giá nào.

Hãy là người đầu tiên nhận xét “Tựa lưng vào nỗi nhớ”

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.

Shopping Cart Items

No products in the cart.

Return to Shop
Search for:
X